Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012

Thư phát động chiến dịch Mùa Đông Ấm Phú Thọ - Tuyên Quang 2012

Vậy là một mùa đông nữa lại sắp về. Mùa đông lạnh và khó khăn đối với những người dân vùng cao, đặc biệt là với những em nhỏ ở những miền quê khó khăn trên vùng đất trung du Phú Thọ.

Khoảng thời gian này một năm trước đây, Hội Đồng hương Sinh viên Phú Thọ bắt đầu chuẩn bị chương trình “Mùa đông ấm Phú Thọ 2011” nhằm đem lại cho những em nhỏ, những hộ nghèo trên những vùng quê xa xôi khuất nẻo một niềm vui nho nhỏ, sưởi ấm tâm hồn các em qua mùa đông lạnh giá. Năm nay, Ban liên lạc Hội Đồng hương Sinh viên Phú Thọ tại Hà Nội xây dựng kế hoạch hoạt động Mùa Đông Ấm Phú Thọ - Tuyên Quang 2012 với mục tiêu “Kết nối trái tim – chia sẻ yêu thương”, giúp cho các Đoàn viên, Thanh niên phát huy trí tuệ, tinh thần lao động tình nguyện, chủ động sáng tạo, tinh thần xung phong và lòng

Nơi tình yêu bắt đầu

Người ta thường ví von cuộc đời là một con đường, gặp nhau là chuyện ngẫu nhiên và đi ngang qua nhau là chuyện bình thường. Em và anh cũng vậy. Mọi thứ đều cũng sẽ bình thường như bao điều bình thường khác nếu như không có một ngày anh bước vào giấc mơ của em.
Em gọi đó là một điều bất bình thường, vì cho đến tận bây giờ em vẫn không thể ngờ rằng ở cái chốn ảo này có người có thể đi sâu vào tiềm thức của em đến vậy. Để rồi khi mỗi đêm về, anh ẩn hiện trong từng giấc ngủ.
Giấc mơ đầu tiên ấy em gặp anh, một chàng trai có những niềm khắc khoải trong tâm tư giấu kín. Nén những tiếng thở dài trong nồng ngực trẻ và cả những hạt long lanh lẩn khuất trong khoé mắt buồn.
Trong giấc mơ ấy, em thấy mình được nắm tay anh yên bình dạo bước trên những bờ cát trắng, nhìn ngắm mặt nước trong xanh và hứng những làn gió mát lành từ đại dương thổi lại. Trong giấc mơ ấy, em nắm tay anh đi vào thế giới của tuổi thơ, chạy nhảy trên những thảo nguyên đầy hoa cỏ, ngắm những cánh diều mải miết bay về phía miền cổ tích. Trong giấc mơ ấy, em thấy anh cười, nụ cười hiền lắm. Em mơ hồ nhìn thấy được niềm hạnh phúc như một tia nắng nhảy múa trong mắt anh, em khẽ dựa vào vai anh... Cảm giác ấy bình yên đến lạ.
Hôm qua lại mơ thấy anh. Một giấc mơ không dịu dàng như khi nắm tay anh, cũng không ấm áp như cái tựa vai. Mà nó như trăm ngàn mảnh vỡ xuyên thấu lòng, ghim rất sâu, rất chặt. Em thấy mình đứng giữa một con đường mênh mông trống trải với những cơn gió rít lên từng hồi than khóc. Trên đầu tan tác những bóng mây ảm đạm, còn bước chân thì bết dính, xót xa. Anh bỏ mặc em đi về phía con đường sâu hun hút, nhanh lắm. Em chấp chới đuổi theo anh, chạy theo anh nhưng vô vọng.
Đêm nay em gặp lại anh. Vẫn chàng trai ấy, nỗi buồn ấy… tất cả đều rất quen thuộc. Duy chỉ có một điều rất khác, đó là ánh mắt. Một ánh mắt lạnh lùng vô cảm anh lướt qua em, nhanh như một mũi tên, xuyên thấu rồi vụt mất. Em chẳng kịp nhếch nổi một nụ cười thân thiện, chỉ ấm ớ nhận lại một vết xước ngang tim, nước mắt lăn dài, chao chát. Ngay cái giây phút ấy, anh biết em muốn gì không? Em muốn hét thật lớn vào không trung rằng: em thật sự nhớ anh, rất nhớ! Và khi ấy, chỉ cần  anh ngoái lại nhìn, chỉ cần anh gọi tên em, chỉ cần anh cũng nhớ em da diết thế, em tin chắc rằng em sẽ tan ra như bong bóng xà phòng, vỡ oà…
Yêu một người không yêu mình thì mãi mãi là một điều dại dột. Em hiểu, hiểu rất rõ lý thuyết đấy, nhưng tại sao em không thể làm theo lý trí được. Em biết, với anh em chỉ là một trạm đừng chân khi trái tim anh mỏi mệt và chông chênh nhất, khi nào hết chông chênh rồi anh sẽ đi về phía không em.
Nhiều lúc cứ giả vờ nghĩ: biết đâu tình cảm em dành cho anh cũng chỉ là một cơn say nắng, rồi khi mặt trời khuất bóng em sẽ hết hoang mang. Nhưng cho đến tận bây giờ, chúng ta đã đi qua hai mùa gió thổi, hình ảnh của anh có nhạt mờ chút nào trong tâm trí em đâu.
Em chưa bao giờ hối hận vì những gì mình cho đi mà không nhận lại được gì. Vì khi yêu là dành cho nhau hạnh phúc mà.
Em sẽ mãi mơ về một nơi tựa thiên đường có thực, giản đơn là nơi đó có anh. Còn anh, nếu một lúc nào đó chợt nghĩ đến em thì xin hãy lên tiếng để em biết rằng anh vẫn còn tồn tại. Tồn tại ở một thế giới thực, không phải là giấc mơ.
“Đêm hôm qua bỗng nhiên em nhìn thấy anh trong giấc mơ
Mình ngồi cạnh thật nâu bên nhau lặng lẽ.
Đêm nay mơ bỗng nhiên em lại nhớ anh trong cơn gió đông về
Phải chăng khi biết yêu, giấc mơ là nơi bắt đầu.” 
Phải chăng khi biết yêu, giấc mơ là nơi bắt đầu…?

Nêm chút yêu thương cho cuộc sống đậm đà


Dạo này ta có nhiều việc để làm. Cuối năm mà, ta phải chạy nước rút để còn nhận cái gọi là "thưởng cuối năm" chứ. Thế nên một tuần của ta trôi qua nhanh thật. Sáng đưa con đi học, rồi đến công ty, ăn sáng vội vàng, ngồi vào bàn làm việc, bỗng nhiên thấy đèn tắt, ngẩng đầu lên đã thấy 12h, tới giờ nghĩ trưa. Buổi chiều loay hoay vài việc, nhìn lại thấy đã quá giờ tan sở. Ngồi ráng thêm tí xíu, rồi ta cắm đầu chạy xe về nhà. Con gái của ta đợi mẹ về, nó bảo: mẹ, ba gọi điện cho mẹ về với con hả? Thì ra lúc nãy đợi mẹ lâu quá nó bảo với ba nó: Ba lấy điện thoại gọi mẹ về đi ba! Ta nghe mà thương con quá.
Chủ Nhật được mẹ ở nhà chơi cùng, bé con không cho mẹ làm việc gì khác. Ngồi chơi một chút mà con không thấy mẹ ở bên là chạy đi kiếm mẹ. Ta phải chờ con gái đi ngủ trưa mới tranh thủ nấu cháo cho con được. Con gái vừa ốm dậy nên ta nấu cháo ếch hạt sen và nấm rơm cho con ăn. Loay hoay nấu xong nồi cháo, ta thấy như thiều thiếu gì đó? Ngẫm nghĩ một hồi ta chợt nhớ ra nồi cháo chưa có tỏi phi nên nó chưa thơm. Nhiều lần bị gọi là rắc rối nhưng đôi khi ta vẫn thích làm những điều vụn vặt như chuyện tỏi phi. Không có tỏi phi, con vẫn sẽ ăn cháo, nhưng ta cảm giác chén cháo không thơm, không ngon lắm. Thêm một tí tỏi phi, thêm một chút yêu thương chăm chút cho chén cháo, tự nhiên ta thấy chén cháo như ngon hơn, đậm đà hơn.
Bắt chảo lên phi tỏi, ta lại suy nghĩ bâng quơ. Ừ, mà dạo này ta quên làm nhiều thứ lắm nha.
Lâu rồi ta quên mua món gì ngon về cho mẹ chồng ăn. Chiều nào ta đi làm về thì trời cũng tối đen, ba chân bốn cẳng chạy về tới nhà chứ chẳng kịp suy nghĩ gì khác. Tự nhiên thấy ta vô tâm tệ. Mai đi làm ghé chợ một tí, chẳng tốn bao nhiêu thời gian mà mẹ sẽ vui, ta cũng vui.
Lâu rồi, ta quên cả nhắn tin cho chồng. Ừ, hôm qua lấy điện thoại ra nhắn tin báo rằng "em xuất file gấp, em về trễ tí nhé", ta mới nhận ra cái tin nhắn cuối cùng ta gửi cho chồng đã cách đây 1 tháng, và nội dung cũng là "em làm chưa xong, em về trễ tí nhé". May mà ta không copy tin nhắn trước gửi lại cho nhanh, thế mà hôm qua chồng còn trêu: soạn chi tin nhắn mới, gửi lại tin nhắn cũ cho nhanh. Mai đi làm ta sẽ nhắn một cái tin nhắn sến rện cho chồng hết hồn chơi.
Lâu rồi ta cũng chẳng gọi điện thoại bất ngờ cho mấy đứa bạn. Lâu không nghe tụi nó hét lên trong điện thoại: "Con quỷ, mày gọi hỏi thăm tao hả? Mày có biết cái hành động này sẽ gây hậu quả nghiêm trọng không? Lỡ tao đau tim tao lăn quay ra thì sao?". Ta thích như thế, mai ta sẽ làm 1 đứa đau tim nhé!

Lâu rồi ta cũng bỏ bê blog của ta, chẳng viết nổi một cái entry. Hay cuộc sống của ta dạo này nhạt nhẽo quá, chẳng có cảm xúc để viết nhỉ? Có lẽ dạo này ta quên chăm sóc cái cuộc sống tinh thần của ta, nên nó hơi nhạt. Mai nhé, ta sẽ viết một entry, cho cuộc sống tinh thần của ta đậm đà lại coi nào.
Nghĩ đến đó ta tự cười một mình. Ui cha mùi gì thế nhỉ? Ôi mùi khét, tỏi phi đã quá lửa rồi. Đấy, thấy chưa, làm việc gì mà không chú tâm thì dễ hỏng lắm, ta đi rửa chảo và bằm tỏi để phi lại.
Con gái thức dậy, nghe ta hỏi: "Con ăn cháo không? Cháo ếch hạt sen có nấm rơm nữa á". Bé con mừng rỡ: Con Gấu con nó đói rồi, mẹ cho con gấu con ăn cháo nha. Bấy nhiêu thôi cũng đủ tan hết mồ hôi trên người ta nãy giờ, người ta nhẹ như đang bay trên mây. Thích thế đấy!
Cả tuần con ăn cơm ở trường và cơm bà nội nấu, chỉ có Chủ Nhật là được mẹ nấu. Chẳng biết con có thấy ngon thiệt không mà ta chỉ cần bê chén cháo lên tới bàn ăn là con khen: "Mẹ ơi thơm quá!". Chồng ta lại trêu: "Chỉ có con em nó mới khen ngon thôi". Ta bảo: kệ, chẳng biết ngon hay không, chỉ cần con khen một câu như thế cũng đủ mẹ nó vui và hết mệt." Ta biết chồng trêu thế thôi, chứ chồng cũng muốn được ta nấu cho ăn. Ráng đi chồng nhé, khi nào trả hết nợ, ta được vào bếp nấu ăn thì chồng mới có cơ hội chê đồ ăn ta nấu.
Tự nhiên nghĩ tới cảnh khi ta được ra riêng. Chiều đi làm về, ta sẽ vội vàng ghé chợ, rồi vội vàng vào bếp nấu cơm, dọn dẹp. Chắc là sẽ bận rộn và mệt lắm nhỉ, nhưng ta sẽ được tha hồ nêm yêu thương vào tất cả những gì trong cuộc sống của chồng và của con ta. Và lúc đó chắc là chồng sẽ học con gái, vì chồng biết là ta khoái được khen dù biết rõ là khen nịnh.


Mùa hè. Nhớ những tiếng ve ngân trên rặng sấu già, nhớ sắc tím ngát của bằng lăng, sắc đỏ tươi của hoa phượng.
Mùa thu. Nhớ ngất ngây hương hoa sữa thơm nồng, nhớ vị ngọt thanh thơm lựng của chuối tiêu chấm cốm Vòng.
Mùa xuân. Nhớ sắc đào Nhật Tân hồng tươi, nhớ màu vàng vương giả của quất làng Quảng Bá.
Còn với mùa đông, thứ “đặc sản” khiến người xa Hà Nội không kiềm được cảm giác rạo rực, nao nao khi nhớ về. Đó là cảm giác của những buổi sáng mùa đông, từ trên gác cao, qua ô cửa nhỏ nhìn xuống phố, thấy cả thành phố như khoác tấm áo mờ ảo của sương mù.
Sương giăng bảng lảng trong làn mưa bụi như ai đó đang rây bột, trong cái lạnh se sắt, nhưng lại mang vẻ đẹp cuốn hút lạ kỳ.
Trong sương sớm, những hoạt động của con người vẫn diễn ra như thường lệ: Đường phố với người và xe cộ tấp nập, nhộn nhịp; những người bán hàng rong cần mẫn đạp xe trong sương, cây cầu Long Biên cùng xóm nhà nổi dưới chân cầu ẩn hiện trong làn sương buổi sớm…
Những hình ảnh vừa lạ, vừa thân thuộc góp cho bức tranh mùa đông Hà Nội thêm phong phú.

Những tòa nhà cao tầng lấp ló trong làn sương sớm.
Tòa nhà cao nhất Việt Nam, cao ốc Keangnam trên đường Phạm Hùng trong một buổi sáng Hà Nội "tắm" trong sương mù.
Đường Trường Chinh nhìn từ cầu vượt Ngã Tư Sở trong một buổi sáng mù sương.
Đi trên đường phố Hà Nội trong các buổi sáng có sương mù, có cảm giác như lạc đến một xứ sở khác.
Sương mù - “đặc sản” của Hà Nội thường đi kèm với những cơn gió rét, mưa bụi khiến người đi đường không thể không khoác áo mưa.
Một góc hồ Gươm trong sương mù và mưa bụi.
Vẫn có nhiều người bị thứ thời tiết này quyến rũ. Cặp tình nhân này cho hay, mùa đông, cứ những ngày có sương mù lại rủ nhau đi chụp ảnh kỷ niệm ngày đầu tiên quen nhau.
Bãi đất ở chân cầu Long Biên, trong buổi chiều mù sương, trông giống như một cao nguyên giữa mùa đông.
Sương và mưa bụi giăng trên sông Hồng.
Những con thuyền - nơi cư ngụ của cư dân xóm bãi nổi dưới chân cầu Long Biên, chòng chành trong sương và mưa bụi.
Trong làn sương lạnh se sắt, hoạt động thường nhật vẫn diễn ra. Đó là người bán bỏng ngô…
:
… người bán ngô nướng trên cầu Long Biên.
Người phụ nữ bán rau cần mẫn đạp xe trong màn sương và mưa bụi.
Với không ít người, bức tranh Hà Nội - "thành phố sương mù" là bức tranh ít màu, đơn giản và phảng phất buồn. Tuy nhiên, nếu thiếu sương mù và mưa bụi, mùa đông Hà Nội sẽ chẳng còn nét riêng.

ST.

Cảm nhận về Khát Vọng Lạc Hồng!!!

Xin phép cả nhà cho em viết vài dòng nha. Tại hôm nay vui quá em chưa ngủ được. :-)

Lời đầu tiên cho em được gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới các anh, các chị trong BLL HĐH SVPT tại HN cùng với các vị đại biểu, giảng viên các trường ĐH đã tổ chức một chương trình hết sức nhiệt tình, tâm huyết & rất ý nghĩa với tân SV như bọn em trong ngày hôm nay.

Cũng xin được cảm ơn tới các đơn vị tài trợ & truyền thông như công ty Mobifone, báo Phú Thọ đã tích cực tuyên truyền, vận động để mọi người biết & đến tham gia chương trình nhiều hơn.

Cũng không quên đặc biệt cảm ơn trường Học Viện Báo Chí & Tuyên Truyền đã đóng góp vô cùng lớn trong việc tài trợ địa điểm cho cả nhà tham gia ngày hôm nay. I ♥ AJC!


Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

Mobiphone làm sim 10 số cho sinh viên Phú Thọ

Ban liên lạc & Ban thư ký thông báo để thu hút các em Tân sinh viên tới tham dự Chương trình nhé,
Báo tin vui cho các bạn Sinh viên & Tân sinh viên Phú Thọ tới tham gia Chương trình "Khát vọng Lạc Hồng 2012" ( Từ 7h đến 16h30 ngày 28/10 - Học viện báo chí & tuyên truyền), được sự thống nhất giữa Ban liên lạc & Nhà tài trợ Mobiphone :

1. Vào ngày tổ chức Chương trình, Mobiphone sẽ làm Sim sinh viên 10 số cho tất cả các bạn sinh viên Phú Thọ tham dự Chương trình.

2. Với các bạn sinh viên đang dùng sim của Mobiphone, Mobi sẵn sàng chuyển đổi sim của các bạn sang Sim sinh viên cho các bạn ngay tại chỗ.
( Mang theo Chứng minh thư & Thẻ sinh viên )

BLL Thông báo.

Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012

Tản mạn yêu thương

Chia tay một người không có nghĩa là hết yêu người đó, mà đơn giản là tình yêu của họ chưa đủ lớn để vượt qua thử thách!
Bên cạnh một người không có nghĩa là đang hạnh phúc... Vì đôi khi chợt nhận ra rằng trái tim không cùng chung nhịp đập và ánh mắt đã thôi nhìn về nhau!

Theo đuổi một người chưa chắc là đang yêu người đó cháy bỏng... Mà đôi khi chỉ là ham muốn có được một thứ không thể của con người!

Quay lại với nhau... Chưa chắc đã vì yêu nhau... Mà đơn giản chỉ để đối phương hiểu, cảm giác khi bị một người quay lưng là như thế nào......
 
♥ ♥ ♥ 
Đôi khi cần 1 chút gấp khúc để cảm nhận rằng ... "con đường ko bằng phẳng như ta tưởng"

Đôi khi cần 1 chút buồn phiền để biết rằng .... "ta vẫn còn cảm xúc - vẫn còn là 1 con người"

Đôi khi cần 1 chút dối trá để cảm thấy .... "ta ko hoàn toàn sống thật với bản thân"

Đôi khi cần 1 chút cô đơn để thấy được rằng ... " ta rất cần 1 cái ôm, 1 tình yêu, 1 sự quan tâm của ai đó".

Đôi khi cần 1 chút hạnh phúc để biết rằng ..... " vẫn còn đâu đó 1 tình yêu dành riêng cho ta - dù nó rất nhỏ"


♥ ♥♥ 
Đôi khi ... con người ta cần dừng lại ... dừng lại để rồi bước nhanh hơn ...

Đôi khi ... con người ta cần buông tay ... cần cho đi để rồi có nhiều hơn ...

Đôi khi ... con người ta cần khóc ... khóc thật lớn để rồi lại cười thật to ...

Đôi khi ... con người ta cần 1 mình ... 1 mình để biết có nhau là quan trọng như thế nào ...

Mưa phùn

Vẫn là những hạt mưa, vẫn do hơi nước ngưng tụ rồi rơi xuống đất. Vẫn gây ướt át khi lướt qua. Vẫn lạnh lẽo từng giọt từng giọt khi chạm vào da thịt. Nhưng mưa phùn rất nhỏ bé và êm dịu không gây tiếng ầm ào, không quất rát mặt người. Mưa phùn rơi cứ mềm mại như một màn mây đang đáp từ từ xuống đất.
Mưa phùn mùa Đông yếu ớt nhưng dai dẳng. Sáng ra mưa phùn đã rơi lênh tênh tự bao giờ. Mưa như kiên nhẫn chờ đợi từng gương mặt quen đi làm, rồi lặng lẽ chờ từng gương mặt ấy quay về mái nhà thân thuộc. Mưa mặc cái nắng có thể chực chờ đến, mặc cái gió thích quét bao nhiêu thì quét. Mưa phùn chăm chỉ rơi cho mùa Đông thêm ướt át.
Ngày mưa phùn tự dưng ai ai cũng xum xuê trong áo ấm, khăn choàng, kẻ khoác áo mưa, người cầm dù. Mưa phùn không gây ướt sũng như những cơn mưa lớn nhưng cái lạnh len lõi của mưa làm cho ai cũng phải đề phòng. Đúng là mưa phùn nhỏ bé thật nhưng đâu có phải nhỏ bé là có thể bị mất hút giữa đám đông. Mưa phùn vẫn hiên ngang rơi vào những ngày rét mướt.
Ngày mưa phùn làm cho ta có chút cảm giác cô đơn, một chút lãng mạn, một chút mông lung. Ta thoảng nhớ những kỷ niệm cũ, thoảng ngớ ai đó, thoảng nhớ bạn bè. Ngày mưa phùn phố xá dường như lặng lẽ đi một chút, yên ắng hơn một chút. Mưa phùn cho ta chút tĩnh lặng để suy tư về cuộc sống.
Hôm nay, mưa phùn lại rơi. Mưa phùn có lẽ là người bạn chung tình và thân thiết nhất đối với mùa Đông. Đôi bạn ấy cứ sánh bước bên nhau qua bao nhiêu năm, bao nhiêu thế kỉ. Nhiều khi ta ghen với mùa Đông vì có người bạn thân quá là thân như mưa phùn. Ta không biết những người bạn có mãi bên ta như mưa phùn và mùa Đông.
Ngày mưa phùn tự dưng ta nghiệm ra rằng ta sinh ra ngoài làm việc và cống hiến sức trẻ cho đời, ta còn đang tìm kiếm nhiều điều trong cuộc sống. Ta tìm kiếm tình yêu. Ta tìm kiếm bạn bè. Ta tìm kiếm tri âm. Ta tìm chân, thiện, mỹ xung quanh ta. Có những điều bình dị nhưng vẫn đẹp và đáng ngưỡng mộ, đáng tự hào. Như mưa phùn tuy nhỏ bé, yếu ớt nhưng rất kiên cường và luôn tin vào con đường mình đã chọn. Nghĩ mưa phùn cũng đáng ngưỡng mộ nhỉ???

Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012

Nếu chỉ còn 1 ngày để yêu thương...

Chúng ta vẫn thường tiếc nuối về quá khứ, hò hẹn với hiện tại và lãng quên những ngày mai...

Nếu hôm nay là ngày cuối cùng, thì ngày mai sẽ chỉ còn trong tưởng tượng…
 
Ngày mai, không biết rằng hoa có sẽ nở, gió có sẽ reo, và nắng có sẽ vàng…
 
Ngày mai, không biết biển có ôm ấp hoài con sóng, mây và núi có còn lững thững bên nhau và đường chân trời có còn xa hoài tít tắp…
 
Ngày mai . . .
 
Không biết con có còn được về bên mẹ?
 
Và rồi đôi bạn có còn sánh bước bên nhau?
 
Hay đôi tình nhân có còn chia chung một bờ vai để nương tựa…?
 
Chúng ta vẫn thường tiếc nuối về quá khứ, hò hẹn với hiện tại và lãng quên những ngày mai. Trên những bước đường vội vã, ta vô tình đi lướt qua vẻ đẹp đã bao lâu chờ đợi mà không chút đoái hoài, lẳng lặng bước trôi cho trong lòng không gợn sóng. 
 
neu-chi-con-mot-ngay-de-song
 
Ta ngại ngùng một lời yêu dành trao bố mẹ, e ấp những nhịp chân sánh bước bạn hiền, nhút nhát cái siết chặt tay cho người thương ấm áp. Ta đang vô tâm hay vô tư quá mức đến nỗi lãng quên cả chữ yêu thương?
 
Ngày hôm nay, đàn chim vẫn hát ca, mặt trời vẫn tỏa nắng, gió vẫn cứ thì thào và mưa thì vẫn bất chợt. Ngày hôm nay, vạn vật vẫn chuyển động, đẹp và đẹp, vì đây vẫn là một ngày để sống. Đôi khi, ta tự đặt mình trong áp lực để rồi thấu hiểu tổn thương và hối tiếc. 
 
Nếu hôm nay là ngày cuối cùng để sống, thì hôm qua sẽ không còn tiếc nuối và ngày mai sẽ không còn tổn thương.
 
Nếu hôm nay là ngày cuối cùng để sống :
 
Cậu con trai sẽ tìm về với mẹ, nơi tình thương đã lâu rồi đóng bụi mịt mờ thời gian, nơi hơi thở trẻ thơ đã lạnh vùi trên những khung trời kí ức.
 
Hai người bạn sẽ dắt bước nhau đi những con đường đã quen lắm ngày qua ngày, những hờn giận nhỏ nhen sẽ lùi về để vững chắc lòng tin dìu đường ta bước.
 
Cô gái sẽ lại tựa đầu vào vai chàng trai mà thủ thỉ, mà hít hà hơi ấm tưởng chừng đã bỏ quên vì ngày trôi vội vã ta vô tình đi lướt qua nhau.
 
Nhiều khi, con người bước trên đường và tự rối rắm bằng hai câu hỏi : “mình đã chọn đúng con đường chưa ?” và “phía cuối con đường kia có gì đang chờ đợi ?”. 
 
Cứ thế, ta bước e dè, ngần ngại rồi đôi khi không đủ vững tin nên vấp ngã, thi thoảng lại quá chậm để theo đuổi một thú vị vụt qua. Trên con đường ta đang bước, dù chông gai hay trải đầy hoa hồng, dù nắng ấm hay mưa giông, thì dẫu sao – đó vẫn là một con đường ta đã chọn. 
 
Bước đi, cho đôi chân thêm vững vàng, cho trái tim thêm cháy bỏng. 
 
Bước đi, ta ngại chi vòng lẩn quẩn của thời gian. 
 
Nếu chỉ còn một ngày để sống, thì con đường này ngày mai sẽ không còn dấu chân ta bước, ở lại đây chỉ là những tiếc nuối…
 
Một ngày, ta sống cho trọn vẹn một ngày, sống với tất cả đam mê và nhiệt huyết, thì đó là một ngày đáng sống. Cuộc sống không cho ta quyền lựa chọn quá khứ và quyết định tương lai. 
 
Cuộc sống chỉ cho ta quyền sống thật tốt cho hiện tại, để khi ngày mai có ra sao thì ngày hôm nay cũng là một ngày đáng trân trọng.
 
Tuổi trẻ, sống bằng trái tim cháy bỏng…
 
Tuổi trẻ, sống bằng nhiệt huyết trào dâng…
 
Và chúng ta, sống hết mình cho ngày hôm nay với những khát khao cống hiến…
 
Hãy sống như lức nào ta cũng chỉ có hôm nay là ngày cuối cùng để sống…

Bởi em là hoa Bồ Công Anh

Không kiếm tìm được tình yêu cho mình em lang thang, phiêu dạt khắp nơi....

Một ngày nắng vàng rực trên từng thảm cỏ xanh, trên từng con đường, em choàng mắt như sau một giấc ngủ dài. Sự sống căng đầy trong lồng ngực của một cô gái trẻ. Hít từng hơi thở ấm áp thấy cuộc sống thật đáng yêu, khẽ mỉm cười nhìn tất cả bằng ánh mắt biết nói, một kiếp hồi sinh mới đã đến trong em.
Em đẹp lắm, dưới nắng còn rực rỡ hơn. Em yêu ánh nắng mặt trời, dường như em luôn có hứng khiêu vũ cùng những giọt nắng đang đậu trên vai. Dưới nắng trong bộ váy vàng rực trông em như một nàng công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích thần kỳ. Tất cả như dừng lại trong khoảnh khắc  ấy để ngắm em, em là hội tụ vẻ đẹp của đất trời những ngày nắng đẹp thì phải. Nhiều người chú ý đến em, có người khen em một cách nức nở: " Đẹp quá, quyến rũ quá!", có người  ghen tỵ với nhan sắc của em, nhưng một điều đến em cũng không thể phủ nhận là em rất đẹp!
Nhiều người ngắm em từ xa, họ chú ý tới em khi em có mặt ở bất kỳ đâu. Nhiều người muốn chụp ảnh cùng em, họ nâng niu em khi em bị trầy sát. Nhưng sao em vẫn không cảm thấy tình yêu đến, vẫn chờ đợi một điều gì đó từ tình yêu, vẫn chờ đợi một người trong tưởng tượng và chắc rằng chàng sẽ xuất hiện. En cứ chờ, chờ mãi... nhiều người vẫn ngắm em trong trầm trồ, em vẫn đẹp trong sự vô cảm và luôn nghĩ " chàng sẽ đến, có thể không là bây giờ nhưng sẽ là phút cuối cùng".

Hết nắng rồi mưa, thì con gái cũng có thời, em đang dần cạn kiệt sức lực,  đang dần hóa đá trong quay quắt đợi chờ, chàng vẫn khuất bóng...

Người em rã rời và có cảm giác đang tan ra trong khô héo. Mặt trời vẫn chiếu rực rỡ hơn nhưng em không còn đẹp nữa mà đang tan dần thì phải. Một kiếp nhân sinh ngắn ngủi quá, chàng vẫn không đến và cũng đến lúc em phải ra đi, cũng phải đến lúc chết như bao người.
Không kiếm tìm được tình yêu cho mình em lang thang, phiêu dạt khắp nơi. Người ta nhìn thấy em trong một hình hài màu trắng mỏng manh. Em vẫn rất đẹp, vẫn thơ mộng và trinh nguyên. Người ta vẫn ngắm vẻ đẹp trời phú của em ngay cả khi em đã chết nhưng họ chỉ đứng từ xa ngắm em, họ không còn nâng niu mà tránh xa không để em chạm đến. Em đang là một linh hồn bay vất vưởng trong tủ kính của tạo hóa, có thể nhìn thấy mà không chạm đến. Một nỗi đau của kiếp ngắn ngủi đến rồi đi trong cô đơn. Nếu kiếp sau em vẫn là em thì mong cho thời gian dài hơn, để em tìm kiếm và có được hạnh phúc đích thực mà em luôn mong chờ. Em vẫn là em, dù chỉ trong một mùa hè, em vẫn mong tìm thấy chàng. Bởi em là hoa Bồ Công Anh.

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

Định nghĩa của hạnh phúc

Hạnh phúc là khi biết rằng có những người luôn đứng sau bạn, dõi theo từng bước chân bạn đi, nở nụ cười mãn nguyện mỗi lúc bạn thành công...

Hạnh phúc là những gì bạn thấy trên gương mặt một người mẹ khi thấy hình hài đứa con bé bỏng khỏe mạnh chào đời.

Hạnh phúc là niềm vui của một ông bố trẻ khi dang rộng vòng tay đón lấy đứa con chới với sà vào lòng sau những bước chân chập chững đầu tiên. 

Hạnh phúc đó lớn dần theo từng ngày con khôn lớn, từng khoảng khắc sẻ chia và từng bước chân con bước vào đời.

Hạnh phúc là mỗi lúc cuộn tròn trong vòng tay ấm áp của bà, mộng mị trong những câu chuyện cổ tích và bước vào xứ sở thần tiên bởi lời ru ngọt ngào.

Hạnh phúc là mỗi lần được lăng xăng chạy theo ông ra đồng câu cá hay ngồi nhìn ông tỉa tót cây cảnh, chăm sóc từng mớ rau trong vườn. Để được ông kể những câu chuyện và lắng nghe những chiêm nghiệm về cuộc đời. Để thấy rằng cuộc sống thì thật đẹp, thế giới thì thật bao la và lòng người thì đầy tình thương mến. 

Hạnh phúc là những giây phút thảnh thơi cùng bạn bè tụ tập sau mỗi giờ học căng thẳng. Được nói những gì mình thích, làm những việc mình muốn và sống hồn nhiên với những gì mình có.

Hạnh phúc là khi thấy thằng bạn thân hớt hải chạy đến trong cơn mưa chỉ để thấy rằng bạn vẫn ổn. Là biết rằng có một người luôn lắng nghe, luôn đồng cảm, luôn sẻ chia và luôn bên bạn mỗi lúc bạn cần bằng một sự quan tâm và tình cảm chân thành nhất.

Hạnh phúc là khi biết rằng có những người luôn đứng sau bạn, dõi theo từng bước chân bạn đi, nở nụ cười mãn nguyện mỗi lúc bạn thành công, động viên mỗi lúc bạn vấp ngã và rơi nước mắt khi bạn gặp phải những khổ đau trong đời.

Và hạnh phúc là khi có thể cầm tay một ai đó để cùng bước phía cuối con đường!

Có thể người đó không thể mang lại cho bạn một cuộc sống đầy đủ vật chất nhưng bạn có thể nhận được một tâm hồn giàu sang tình cảm. 

Có thể đó là một không hoàn hảo nhưng bạn luôn nhận được một tình yêu trọn vẹn. 

Có thể tình yêu của người đó không thể xóa tan mọi đau khổ và tổn thương bạn gặp phải trong đời nhưng người đó chắc chắn người đó sẽ không bỏ rơi bạn lúc khó khăn, thất bại. 

hanh-phuc-la-gi

Nhưng đôi khi hạnh phúc cũng đơn giản chỉ là...

Là bữa cơm đầm ấm quây quần của một đứa con xa quê trở về với tổ ấm.

Là khi cho đi một tình yêu không vụ lợi.

Là khi được nhận một sự hi sinh không cần đền đáp.

Là khi bạn luôn có một mục tiêu phía trước để vươn đến. 

Là khi bạn nỗ lực hết mình để vượt qua khó khăn và hài lòng với những gì mình đạt được.

Còn bạn, bạn có đang hạnh phúc không?

Chọn quà 20-10 cho Mẹ Yêu

Ngày 20-10 đã đến gần, các bạn đã có ý tưởng gì cho món quà tặng mẹ chưa? LDN sẽ gợi ý cho các bạn một số món quà ý nghĩa nhé!

Tôi còn nhớ, có một câu chuyện rất hay và ý nghĩa như sau:
Ba người con trai đi xa nhà lập nghiệp và đều thành đạt. Họ bàn với nhau về những món quà mà họ có thể dành tặng cho người mẹ già của mình.
 
- Anh sẽ xây cho mẹ chúng ta một ngôi nhà lớn - Người con trưởng nói.
 
- Còn em sẽ gửi cho mẹ một chiếc Mercedes và một tài xế - Người con thứ hai nói.
 
- Các anh có còn nhớ là mẹ chúng ta thích đọc Kinh thánh như thế nào không. Mà bây giờ mắt mẹ không được tốt lắm. Bởi vậy em sẽ gửi cho mẹ một con vẹt đặc biệt, nó có thể đọc thuộc lòng toàn bộ Thánh kinh. Những người cao tuổi ở nhà thờ đó đã mất mười hai năm để dạy nó. Mẹ chỉ cần nêu tên chương mục là con vẹt sẽ đọc cho mẹ nghe - Người con thứ ba nói.
 
Sau đó không lâu, người mẹ gửi cho họ những bức thư cảm ơn như sau:
 
"William, tòa nhà con xây quá rộng. Mẹ chỉ ở mỗi một phòng, nhưng phải lau dọn cả ngôi nhà".
 
"Arnold, mẹ quá già để đi du lịch. Mẹ gần như ở nhà suốt ngày nên rất hiếm khi mẹ dùng chiếc Mercedes. Gã tài xế đó rất thô lỗ, hắn là một nỗi khổ tâm của mẹ!"
 
"Nhưng David, con gà đó thì rất ngon".
 
Đối với mẹ, món quà tinh thần con tặng bao giờ cũng có ý nghĩa hơn cả. Vì vậy, Nếu bạn đang băn khoăn không biết chọn món quà nào tặng mẹ thì chúng tôi có một vài gợi ý thú vị cho bạn!
 
Đối với mẹ, bạn chính là món quà tuyệt vời nhất!
 
1. Làm một đĩa nhạc có các bài hát mà mẹ yêu thích
 
Để làm món quà này, bạn cần liệt kê ra danh sách những bài hát mà mẹ yêu thích. Khi làm đĩa, bạn có thể thêm vào những lời nhắn nhủ đầy yêu thương hoặc một điều gì đó là bí mật của 2 mẹ con.
 
Trong những bữa ăn, bài hát mẹ yêu thích vang lên dìu dặt, du dương sẽ khiến mẹ cảm động biết bao!
 
2. Tạo một album ảnh chan chứa kỷ niệm
 
Bạn sưu tập lại những bức ảnh đánh dấu những bước ngoặt của bạn và cả gia đình, tạo thành một album đặc biệt và cùng mẹ ôn lại kỷ niệm.
 
Bạn có thể thiết kế cuốn album theo ý tưởng riêng của mình, có thể trang trí xung quanh bức ảnh những lời bình dí dỏm, chan chứa thương yêu, lòng biết ơn với mẹ, hoặc những mẩu chuyện vui vui gắn liền với kỷ niệm bức ảnh.
 
Cùng mẹ nhìn lại những bức ảnh lâu lắm mẹ không xem, hẳn mẹ sẽ ấm lòng lắm đấy!
 
  3. Mua quà tặng mẹ
 
Bạn có thể mua cho mẹ một dụng cụ tập thể dục và khuyến khích mẹ sử dụng hay quyển sách thuộc thể loại mẹ thích mới xuất bản (nếu có chữ ký của tác giả càng tốt).
 
Nếu bạn có ý định tặng mẹ một bộ dụng cụ làm bếp thì chúng tôi khuyên bạn để vào dịp khác, nó không thực sự ấn tượng lắm. Quần áo hoặc túi xách có thể là lựa chọn tốt, nhưng bạn nhớ tìm mua đúng size và 'hợp gu' với mẹ.
 
Nếu bạn sống xa nhà, 1 cuộc nói chuyện qua điện thoại tình cảm và sâu lắng là món quà tuyệt vời. 
 
Cuối ngày, điều bắt buộc là tặng mẹ một tấm thiệp (thậm chí khi bạn đã tặng quà rồi), những lời chúc yêu thương sẽ làm mẹ cảm thấy một ngày trôi qua ý nghĩa hơn.
 
Ngày của mẹ là ngày những người con cái, những ông chồng dành những món quà bất ngờ nhất cho người phụ nữ của họ. Món quà quý giá nhất đối với mỗi người phụ nữ chính là tình yêu thương của người thân dành cho mình.
 
4. Một ngày ‘xả hơi’
 
Sẽ rất tuyệt nếu bạn ‘hẹn hò’ cùng với mẹ đi gội đầu hay mát – xa chân để 2 mẹ con cùng ‘tám ngẫu’ và thư giãn cùng nhau. Hoặc bạn hẹn mẹ cùng đi shopping mua đồ yêu thích, đi ăn uống cùng nhau.
 
Ngoài ra, một chuyến picnic cuối tuần ở địa điểm gần nhà mà mẹ thích đi cũng là ý tưởng hay khiến mẹ bất ngờ và rất vui.
 
Cùng mẹ thì thầm và ‘xả hơi’ thật đã sẽ giúp tình cảm mẹ - con thêm gắn kết và là món quà tinh thần rất ý nghĩa.
 
5. Một bữa tối ấm cúng
 
Một bữa tối không cần thịnh soạn nhưng có những món ăn mẹ yêu thích và mẹ là khách mời đặc biệt là ý tưởng rất hay. Hãy tặng mẹ một ngày không tất bật với những lo toan trong gia đình hay việc nấu nướng chăm sóc chồng, con nhé!
 
ST.TaHi

Sống đủ để là chính mình

Đủ tự tin với những gì mình đang có, để được tiếp thêm động lực hoàn thành tốt mọi thứ, để khẳng định bản thân...

“Đủ” để tránh những lúc ta cảm thấy tự ti với chính mình. 
 
Cũng như “đủ” để biết mình là ai và mình đang đứng ở đâu, để không tự kiêu với tất cả.
 
Đủ mạnh mẽ để tự vực mình đứng lên sau khi ngã và gắng sức vượt qua mọi khó khăn. 
 
Một trái tim quá yếu mềm sẽ khiến bản thân mệt nhoài sau mỗi lần ngã gục và không còn đủ sức để đứng dậy mà bước tiếp. Mọi nỗi đau, mọi thất bại, mọi sự tuyệt vọng chỉ là một điểm dừng chân bé nhỏ trên suốt một chặng đường dài. Nếu muốn đặt chân đến điểm cuối của con đường, chúng ta sẽ phải tự mình bước đi, và đi với một trái tim đủ sức.
 
Sống đủ để là chính mình
 
Đủ vị tha để ngắm nhìn cuộc sống với một ánh mắt lạc quan. 
 
Cuộc đời này sẽ quá dài với những toan tính và bon chen, và sẽ quá ngắn ngủi với sự chân thành cùng những điều giả dối nếu bạn nhìn nó dưới con mắt của một kẻ không biết đến thứ tha. Nên hay thử một lần mỉm cười và rộng lòng với những con người đã cúi đầu nhận lỗi, bạn sẽ thấy cuộc đời này vẫn đẹp biết bao…
 
Đủ hoài bão để sống trọn cuộc đời mình với những giấc mơ, để không phí hoài hay dang dở con đường của chính mình với những tháng ngày không mục đích. 
 
Bàn chân vô định có thể sẽ khiến bạn đi lạc, rất dài và sẽ rất xa… nhưng những ước mơ không bị từ bỏ có thể đưa bạn trở lại. Có lẽ ai cũng đang sống cho mình một cuộc sống với nhiều những ước mong, nhưng hãy biết “đủ” để không tự đưa mình quay về với rất nhiều ảo vọng…
 
Đủ niềm tin để tự vẽ màu hồng cho bức tranh cuộc sống dù những mảng xám có nhiều đến bao nhiêu. 
 
Đủ màu sắc để không bị trộn lẫn với bất kì một ai đó khác…
 
Đủ nhạy cảm để trái tim mình không dễ bị tổn thương…
 
Đủ tinh tế để không vô tâm và hững hờ trước cuộc sống…
 
Sống đủ để là mình, là chính bản thân mình chứ không phải để trở thành người khác!
 
ST.TaHi

Hạnh phúc của em là có anh kề bên

Mỗi sớm thức dậy, em mỉm cười vì được nghe giọng anh: "Ngốc ạ, dậy đi nào". Và mỗi tối trước khi đi ngủ, em lại mỉm cười hạnh phúc với tin nhắn: "Anh yêu em".

-         Em khùm
-         Sao bảo em khùm, giận rồi, ứ nói chuyện nữa.
-         Sao mà giận, thiệt mà…
Anh vẫn vô tư đến ghét. Em không thèm trả lời. Bỗng điện thoại đổ chuông tin nhắn. Em liếc qua điện thoại và định mắng cho ai đó dám nhắn tin cho em lúc này. Nhưng em giật mình khi điện thoại hiển thị: SMS từ Miss =.=.  “ Đang chát mà sao nhắn tin?”em nghĩ vậy nhưng vẫn tò mò mở tin nhắn. “Anh yêu em, ngốc ạ”.
Em yêu anh
Tin nhắn ngắn vậy thôi nhưng em hạnh phúc lắm. Chắc anh sẽ chẳng thấy em mỉm cười lúc đó. Cô bạn đang làm quay sang tròn mắt nhìn em:
-         Á à, lại người yêu nhắn tin, xem nào, có gì mà cười thầm 1 mình thế kia.
Vừa nói nó vừa cố gắng với điện thoại trêu em. Em ngượng đỏ cả mặt. Em mắng yêu nó:
-         Thôi đi, bà này. Người yêu ở đâu ra, chồng tôi đấy.
Nói rồi em phá lên cười mặc cho cô bạn “mắt chữ A, mồm chữ O”. Em quay lại màn hình máy tính. “Anh đúng là tên ngốc em yêu nhất. Tên ngốc biết làm em buồn, làm em khóc và cũng làm em cười, em hạnh phúc”.
Yêu anh, em làm nũng mỗi khi đau. Anh lại dỗ dành, kể đủ chuyện cười cho em nghe để “đã quên đau chưa nào”.
Yêu anh, em biết nhớ một người nhiều đến thế nào khi 1 ngày không nhắn tin, không gọi điện, không chát. Đã có lúc ngốc nghếch em muốn “đút anh vào túi” mang anh theo em những nơi em đến, những mảnh đất em đi. Suốt ngày kè kè điện thoại trên tay vẫn không làm em thấy đủ. Vì anh là thế giới của em. Nhưng, mình có công việc riêng, cuộc sống riêng và lo toan riêng. Biết thế, nhưng em vẫn hạnh phúc khi nghĩ về anh, vẫn vui vẻ khi biết, mình vẫn cố gắng giành cho nhau nhiều thời gian nhất có thể.
Hạnh phúc của em là có anh kề bên
Yêu anh, em biết mong một người. Mỗi ngày qua đi em biết ngày em gặp anh đến gẫn hơn. Có lúc muốn thời gian trôi đi thật nhanh để anh về với em, nhưng lại có lúc muốn thời gian chậm lại để cảm nhận rõ hơn hạnh phúc mình đang có.
Yêu anh, em biết ghen và mình mình ghen thật nhiều, hình như cũng rất ích kỷ. Em chỉ muốn giữ anh cho riêng em. Một cuộc điện thoại chờ, em khó chịu thật đấy. Một người em vô cớ làm anh lo lắng đến “ăn không ngon, ngủ không yên” cũng làm em ghen. Em cũng vô lý khóc, vô lý giập máy khi giận anh, vô lý cáu gắt với anh. Nhưng, anh có biết, vì em yêu anh.
Yêu anh, em biết có một người, một người rất quan trọng với em, một người để em lo lắng, để em nghĩ về mỗi khi mệt mỏi. Anh từng nói “em là nơi bình yên nhất với anh”.  Với em, anh là tất cả. Em hạnh phúc vì có anh kề bên, tên ngốc.

ST.TaHi

Gửi mùa thu cho anh

Mùa thu miên man những nỗi nhớ. Thu xa anh, nỗi nhớ cồn cào hơn. Muốn gửi cho anh cả mùa thu dịu dàng của Hà Nội, mùa thu của tình yêu chúng mình.

-         Hà Nội vào thu rồi đấy anh à. Người ta đi chơi kìa…
Nghe giọng em nhõng nhẽo trong điện thoại, anh làm giọng nghiêm nghị:
-         Mùa thu Hà Nội thế nào? Sao mà người ta đi chơi.
Em tru miệng, lườm anh không thèm nói. Qua webcam đủ để thấy em đang giận dỗi. Anh phá lên cười:
-         Lại giận kìa. Được rồi, mai mốt anh về, anh đưa em đi chơi bù, được chưa.
Bao giờ anh về với em?
Mùa thu Hà Nội chùng chình mãi ngoài cửa ngõ tháng 9, cuối cùng cũng chịu xuất hiện, cũng chịu bước vào Hà Nội. Sáng dậy, trở mình dậy thấy cái lạnh mơn man. Thú vị thật, cái lạnh nhẹ nhàng của buổi sớm, em mỉm cười với điện thoại để nhìn xem “ người yêu em có xuất hiện không”. Màn hình vẫn tối om. Chữ Miss =.=  mong chờ vẫn biệt tăm. “Chắc anh đi ngủ muộn nên chưa dậy”.
Vươn vai đứng dậy, mở cửa sổ. Em mỉm cười, giá mà có anh ở đây. Để được ôm thật chặt, được nghe nhịp đập con tim anh. Những con đường thu đã trải đầy lá vàng, những bông cúc vàng rực rỡ như nhuộm cả góc phố. Màn sương mờ ảo nhẹ nhàng ôm ấp từng nhành cây, ngọn cỏ. Sương như chiếc khăn mỏng manh vắt ngang qua cảnh vật. Mọi thứ ấm áp lạ!
Em vẽ ra mộng tưởng cho viễn cảnh: ngày anh trở về.

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

5 tiến sĩ quyền lực trong giới doanh nhân Việt

Họ kinh doanh trong nhiều ngành khác nhau, nhưng có điểm chung là có tầm ảnh hưởng rất lớn trong lĩnh vực mà họ đang hoạt động.
1. Ông Trương Gia Bình - FPT


Ông Trương Gia Bình, sáng lập viên Tập đoàn FPT, một trong những tập đoàn công nghệ hàng đầu Việt Nam
Chủ tịch HĐQT Công ty cổ phần FPT Trương Gia Bình sinh năm 1956, nguyên quán Đà Nẵng. Ông là Tiến sĩ Toán Lý, Đại học Tổng hợp Lomonosov - CHLB Nga từ năm 1982 và được phong hàm Phó giáo sư năm 1991 tại Việt Nam.

Năm 1988, ông Bình là một trong những người sáng lập Tập đoàn FPT với tiền thân là Công ty Công nghệ Thực phẩm. Đến năm 2002, công ty cổ phần hóa và đổi tên thành Công ty cổ phần Phát triển Đầu tư Công nghệ FPT.
Đến năm 2008, tên chính thức được đổi thành Công ty cổ phần FPT, và duy trì cho đến nay. Lĩnh vực hoạt động chính của FPT là công nghệ thông tin.
Đến cuối năm 2011, FPT có 10 công ty con, với gần 13.000 nhân viên (bao gồm cả công ty liên kết). Tổng tài sản FPT đạt gần 15.000 tỷ đồng, doanh thu khoảng 25.978 tỷ, lợi nhuận sau thuế gần 2.080 tỷ, lãi cơ bản trên một cổ phiếu (EPS) là 7.861 đồng.
Thành công của FPT dưới sự dẫn dắt của ông Trương Gia Bình và các thế hệ lãnh đạo là niềm tự hào không chỉ của hàng nghìn nhân viên, mà còn là biểu tượng công nghệ thông tin của cả nước.
2. Ông Phạm Huy Hùng - Vietinbank


Ông Phạm Huy Hùng - Chủ tịch HĐQT Vietinbank có tầm ảnh hưởng lớn với hệ thống ngân hàng Việt Nam
Chủ tịch Ngân hàng Công thương Việt Nam (Vietinbank) Phạm Huy Hùng sinh năm 1954, nguyên quán Hà Nội. Ông Hùng bảo vệ luận án tiến sĩ năm 1997 tại Trường Đại học Tài chính Kế toán.

Tháng 6/2009, ông Phạm Huy Hùng được bổ nhiệm Chủ tịch HĐQT Vietinbank và giữ chức vụ này cho đến nay. Gắn bó hơn 20 năm với Vietinbank, ông Phạm Huy Hùng trở thành một trong những nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn nhất trong hệ thống ngân hàng Việt Nam.

Với từng nhân viên trong ngân hàng, ông thể hiện uy lực của người lãnh đạo và thuyết phục họ bằng niềm đam mê và sức làm việc ít ai sánh kịp.
Kết thúc năm 2011, tổng tài sản của Vietibank là 460.604 tỷ đồng, tổng thu nhập hoạt động là 22.374 tỷ đồng, lãi sau thuế là 6.259 tỷ đồng, vốn điều lệ gần 20.230 tỷ đồng.
Hệ thống Ngân hàng Công thương đến cuối năm 2011 gồm 1 hội sở chính, 6 công ty con, 1 sở giao dịch, 3 đơn vị sự nghiệp, 3 văn phòng đại diện, 151 chinh nhánh cấp một, 2 chi nhánh nước ngoài tại Đức và Lào, 899 phòng giao dịch, 49 quỹ tiết kiệm trên cả nước. Tổng số cán bộ công nhân viên tính đến ngày 31/12/2011 là 18.622 người.
3. Bà Phạm Thị Việt Nga - Dược Hậu Giang


Bà Phạm Thị Nga, nữ doanh nhân đã đưa Dược Hậu Giang thành một trong những công ty mạnh nhất trong ngành dược phẩm tại Việt Nam
Tổng giám đốc Công ty dược Hậu Giang Phạm Thị Việt Nga, sinh năm 1951, nguyên quán Cần Thơ. Bà là dược sĩ và Tiến sĩ Kinh tế. Từ năm 2004, bà Nga được bổ nhiệm làm Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng giám đốc Hội đồng Khoa học Công nghệ Công ty cổ phần Dược Hậu Giang.

Doanh thu của Dược Hậu Giang khi bà Nga về tiếp quản chỉ đạt 895 triệu đồng. Kết thúc năm 2011, tổng tài sản của Dược Hậu Giang là 1.996 tỷ đồng, doanh thu thuần gần 2.491 tỷ, lợi nhuận sau thuế là 419,76 tỷ, lãi cơ bản trên một cổ phiếu là 6.382 đồng. Hết năm 2011, Dược Hâu Giang có 9 công ty con, tổng số cán bộ công nhân viên là 2.629 người.
4. Ông Hà Văn Thắm - Ocean Group


Ông Hà Văn Thắm - Chủ tịch Tập đoàn Đại Dương kinh doanh trong nhiều lĩnh vực từ ngân hàng tới bất động sản.
Chủ tịch Tập đoàn Đại Dương Hà Văn Thắm sinh năm 1972, nguyên quán Bắc Giang. Ông Thắm bảo vệ luận án Tiến sĩ năm 2007, chuyên ngành Quản trị Kinh doanh tại Trường Đại học công nghệ Paramount, Mỹ.

Đồng thời ông cũng là thạc sĩ chuyên ngành Quản trị kinh doanh tại Trường Colombia Common Wealth, Mỹ và là cử nhân chuyên ngành Quản trị kinh doanh tại Trường Đại học Thương mại.
Ông Hà Văn Thắm khởi nghiệp vào năm 1993 bằng việc làm đại lý cho một số hãng với những mặt hàng kinh doanh đầu tiên là dầu ăn, lốp ô tô. Nhưng ông được biết đến nhiều hơn kể từ khi tham gia ngành ngân hàng, bằng việc mua lại Ngân hàng cổ phần nông thôn Hải Hưng để phát triển lên thành Ngân hàng thương mại cổ phần Đại Dương (Ocean Bank).
Tiếp đó là thương vụ đầu tư vào thương hiệu kem nổi tiếng đất Hà Thành - Tràng Tiền.
Từ năm 2007 đến nay, ông Thắm là Chủ tịch HĐQT Công ty cổ phần Tập đoàn Đại Dương.
Kết thúc năm 2011, Tập đoàn Đại Dương có tổng tài sản 8.790 tỷ đồng, doanh thu 1.382 tỷ, lợi nhuận sau thuế thu nhập doanh nghiệp 187,5 tỷ đồng, lãi cơ bản trên một cổ phiếu 567 đồng. Đến ngày 31/12/2011, Tập đoàn Đại Dương có tổng số nhân viên 1.315 người, có 5 công ty con hoặc nắm cổ phần chi phối.
5. Ông Lý Quý Trung  - An Nam Group


Sáng lập viên của thương hiệu Phở 24 - ông Lý Quý Trung
Tên tuổi Lý Quý Trung gắn với Phở 24, hệ thống nhà hàng phở kiểu nhượng quyền thương hiệu do ông sáng lập. Sinh năm 1966, nguyên quán tại TP.HCM, ông bảo vệ luận án tiến sĩ năm 2008, chuyên ngành Quản trị Kinh doanh tại Đại học Western Kennedy, Mỹ.

Đồng thời, sáng lập viên Phở 24 cũng là Cử nhân Kinh tế trường Đại học Western Sydney, Australia và học cao học tại Trường đại học Griffith, Australia.
Ông được biết tới như một người ham học nhưng cũng rất chịu khó lăn lộn với trường đời ngay từ sớm. 19 tuổi, thi rớt đại học, Lý Quý Trung xin đi làm bồi bàn rồi tiếp tân trong khách sạn.
Sau khi tốt nghiệp cử nhân ngành quản trị nhà hàng và khách sạn, rồi thạc sĩ du lịch, từ Australia, Lý Quí Trung trở về nơi từng làm bồi bàn để nhận chức tổng giám đốc. Sau này, ông trở thành thành viên sáng lập kiêm Tổng giám đốc điều hành An Nam Group và Phở 24, sau khi đã lấy học vị tiến sĩ Quản trị kinh doanh.
Năm 2011, khi Phở 24 đã có hàng chục cửa hàng nhượng quyền trong cả nước và đặt chi nhánh tại 10 quốc gia, vùng lãnh thổ trên thế giới, ông Trung từ bỏ vai trò quản lý tại hệ thống Phở 24 và toàn tâm làm Giám đốc điều hành Tập đoàn An Nam, chuyên về ẩm thực do chính ông thành lập năm 2003. Hiện, ông Trung là giáo sư danh dự tại Trường Đại học Griffith, Australia.

Nguồn: VNEXPRESS

Chúc mừng ngày “Doanh Nhân Việt Nam 13-10″

Happy for Business day...

Nhân dịp kỷ niệm Ngày Doanh nhân Việt Nam 13/10, Mình xin được gửi lời chúc mừng tốt đẹp nhất tới giới Doanh nhân Việt Nam trong ngày lễ đặc biệt này. Kính chúc những ước mơ xây dựng doanh nghiệp thành công và hoài bão tạo dựng được một cộng đồng kinh doanh Việt Nam lớn mạnh sớm trở thành hiện thực.
Nhắc lại một dấu son đáng nhớ và đầy tự hào của giới Doanh nhân Việt Nam: 63 năm trước, ngày 13-10-1945, Bác Hồ kính yêu đã gửi thư cho giới Doanh nhân động viên họ tham gia cứu quốc, góp phần kiến thiết đất nước vừa giành lại từ tay thực dân. Xác lập lại vị thế của giới Doanh nhân cũng như những đóng góp to lớn vào quá trình đi lên của đất nước, năm 2004, Thủ tướng Chính phủ đã quyết định chọn ngày 13-10 hàng năm là Ngày Doanh nhân Việt Nam. 4 năm kể từ khi có Ngày Doanh nhân Việt Nam, cộng đồng Doanh nhân nước ta không ngừng lớn mạnh và khẳng định vai trò của mình.
 
 
Có được ngày doanh nhân, vị trí và vai trò của doanh nhân đã được xã hội coi trọng. Với vị trí đứng đầu một doanh nghiệp, tôi ý thức sâu sắc trách nhiệm và vai trò của mình đối với sự phát triển của mỗi thành viên trong doanh nghiệp. ”.
Nền kinh tế thị trường trong xu thế mở cửa và hội nhập mang lại nhiều cơ hội và thách thức cho các doanh nghiệp. Trong một xu thế vận động và phát triển trên tất cả các lĩnh vực của đời sống, kinh tế và xã hội đòi hỏi mỗi một doanh nhân phải cố gắng không ngừng nếu không sẽ bị chậm hoặc xa hơn là bị loại bỏ. Phải biết chấp nhận thách thức và thấy được thách thức từ thực tế là bài học tốt để doanh nghiệp nhìn lại mình, biết mình cần chuẩn bị gì cho cuộc cạnh tranh gay gắt trong thời kỳ hội nhập.
Trích “Doanh Nhân và lời khuyên của Cha”
Mỗi ngày một lần con hãy dành lời khen tặng vài người. Mỗi năm con hãy chờ xem mặt trời mọc. Nhìn thẳng vào mặt mọi người nói lời “cảm ơn” càng nhiều càng tốt, càng nhiều càng hay. Đối xử với mọi người như con được đối xử như thế, kết thân với những người bạn mới nhưng trân trọng những người bạn cũ.
Hãy giữ những điều bí mật, hãy biết can đảm đừng bao giờ lừa gạt ai, đừng tự dối lòng mình. Hãy học cách lắng nghe. Đừng làm ai mất hy vọng. Đừng hành động khi con đang giận dữ, phải giữ tư thế đàng hoàng. Muốn đến một nơi nào đó thì phải luôn có mục đích và tự tin rồi hãy đi.
Hãy sẵn sàng thua một trận đánh để thắng một trận chiến. Đừng bao giờ ngồi lê đôi mách, cẩn thận với những kẻ nào mà họ không còn gì để mất. Khi gặp một hành động khó khăn, con hãy thực hiện như không thể thất bại. Hãy học cách trả lời “không” một cách dứt khoát.
Đừng mong cuộc đời đối xử sòng phẳng với con. Đừng đánh giá thấp sức mạnh của sự tha thứ. Hãy mạnh dạn trong cuộc sống. Hãy tiếc những điều chưa làm được chứ đừng tiếc những điều đã làm xong. Đừng tập thói quen trì hoãn công việc, hãy làm ngay nhưng điều gì cần làm đúng lúc phải làm.
CMN.

“Xa thương gần thường”

“Xa thương gần thường”“Khi ta ở chỉ là nơi đất ở - Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn” - Đó là trạng thái chung của mỗi người. Chúng ta thường có xu hướng lưu giữ những ký ức tốt đẹp trong tiềm thức của mình. Vì vậy nếu DN biết vận dụng linh hoạt điều đó sẽ dẫn đến thành công.

Đây là ý tưởng nằm trong bộ kế sách Tư tưởng kinh doanh, kế sách "Xa thương gần thường" mang cốt lõi: Tâm lý hồi cố của con người là một quy luật bất biến. Con người ta thường có xu hướng lưu giữ những ký ức tốt đẹp trong tiềm thức. Vì vậy mà những thứ càng hàm chứa thời gian lại càng trở nên quý giá. Chính vì vậy mới có quy luật về sự quay vòng của mốt, của kiến trúc theo hình xoáy ốc. Tức là sự lặp lại theo chu kỳ của những sản phẩm truyền thống với một số yếu tố mới. Người làm kinh doanh không thể không coi trọng và vận dụng linh hoạt yếu tố tâm lý hồi cố của con người.

"Không có cá nhân hoàn hảo, mà chỉ có tập thể hoàn hảo!"

Mối quan ngại gần đây của Mỹ về việc bán các cơ sở vật chất cảng cho một công ty có trụ sở ở Dubai, hay sự phản đối của Pháp về việc bán công ty sản xuất sữa chua Danone – mà người Pháp vẫn gọi là “báu vật quốc gia” – thêm một lần nữa khẳng định nỗi lo âu đang ngày càng tăng rằng tiến trình toàn cầu hoá đang buộc các quốc gia phát triển phải trả giá bằng việc làm. Tuy nhiên, theo Klaus Kleinfeld, CEO của Siemens – hãng điện tử hàng đầu của Đức – thì “điều đó sẽ hạn chế sự tăng trưởng kinh tế trong tương lai. Và chính các nhà lãnh đạo cần có trách nhiệm giải thích những khía cạnh tích cực của toàn cầu hoá” – ông nói.

Với doanh số 91,5 tỷ USD vào năm 2005 và có trụ sở tại hơn 190 quốc gia, hãng Siemens hoạt động trong nhiều lĩnh vực từ năng lượng, vận tải, điều khiển tự động, y tế đến chiếu sáng và kỹ thuật xây dựng. Nước Đức, nơi Siemens đặt các trụ sở chính ở Munich và Berlin, được công nhận là một nhà xuất khẩu thực trong nền kinh tế đang ngày càng mang tính toàn cầu.