Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

Em tả Mùa Đông ^_^

Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên mà chắc chắn sẽ không ai có thể thay đổi được.
Mỗi mùa dều có đặc diểm riêng biệt không giống nhau như: mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm, cho người người đi trảy hội. Mùa hè là mùa của những bông hoa phượng vĩ, bằng lăng- mùa học sinh tạm biệt mái trường. Mùa thu dưới ánh trăng huyền ảo chúng ta có thể rước đèn họp bạn. Nhưng có lẽ mùa đông là đặc biệt nhất vì cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn.
Bây giờ đang là mùa đông và là ngày lạnh nhất trong năm 10độ ý :((. Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà hem muốn giậy vì lẽ trời quá lạnh, từ trong phòng có thể nghe thấy tiêng gió rít từng cơn. Ra khỏi phòng sương mù giày đặc, bầu trời âm u, mưa phùn phảng phất. Lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối khẳng khiu trơ trọi như đang cố gắng chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ngoài đường nhộn nhịp người xe trong những bộ quần áo bông ấm áp và khoác ngoài là chiếc áo mưa.
Cảnh Hồ Gươm trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da, cắt thịt. giờ đây nơi ta nghĩ đến đó là nhà bếp, ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp....lại nhớ nhà. Lúc ngày cả nhà đang ngồi trò truyện, còn mẹ đang tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Đã quá trưa mà mặt trời vẫn không ló mặt. Dến sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài như vậy. Bàu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn lất phấn tạt qua. Ánh đèn đã tắt hẳn bầu không khí trở nên tĩnh mịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa từ xa vang vọng lại. Cảm giá thik thú với mùa đông - mùa bên ánh lửa bập bùng. Được nhìn cảnh vật như khác lạ. Mọi người bảo mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng được sông trong ngôi nhà ấm áp tình yêu thương thì có thể nói mùa đông không lạnh....nhớ bố mẹ....
Mùa Đông...mùa gió bấc...mùa yêu thương thể hiện^^
BCM...vẽ mùa đông!

Mưa phùn ngày Đông

Sáng nay mưa mù giăng lối, mùa đông ảm đạm đã đánh dấu bước chân rõ nét trong những ngày mưa. Tiết trời u ám, mưa phùn một cảm giác chênh chao trong những ngày cuối năm. Nghe như đâu đó tết đang về. Nếu nói là tết về thì quá sớm vì năm nay nhuận và vì vậy rét cũng muộn hơn, đông cũng về muộn hơn và thu dài hơn. Thu như cố vớt vát lại những ngày cuối cùng ly biệt để mùa đông tiếp bước, cái lạnh lại ùa về sâu thẳm giá băng. Thu hay đông vẫn vậy thu buồn man mác, có lẽ cái buồn của thu bao giờ cũng dịu hơn có chút gì như ru lòng hơn nỗi buồn không gắt lên gay gắt mà sâu lắng hiền hiền như những nỗi buồn nín nhịn chờ trông. Còn đông, nỗi buồn khiến mình cảm thấy sâu hơn, lạnh hơn tê tái hơn và không còn mơ hồ nữa. Nó ngấm vào tim, in hình những nếp nhăn trên trán một mùa nữa lại đến.Đông về, năm cũ sắp qua năm sau lại đến, Một mùa mới đến một tuổi nhân thêm....còn gì được gì? Thêm gì mất gì? Và một năm nhìn lại tay trắng vẫn trắng tay niềm mơ ước vẫn chỉ là ước mơ.....đồng vọng ngân lên như tiếng chuông chùa chiều hiu hắt gió ngân vang vọng lại từ một nơi xa thẳm, chẳng bao giờ với được. Tôi ơi!
Mưa phùn mùa đông,  chẳng buồn khoác thêm cho mình chiếc áo cứ để tay lùa gió, tóc đùa mưa cho những hạt mưa bay bay phất phất vào mắt cho nhòe đi chút nỗi niềm chênh chao trong buổi sáng tinh khôi mà tim lại không tĩnh lặng được. Một ngày mới mà sao lại thấy đời thật cũ. Một ngày mưa nên thấy lòng ẩm ướt, hen mùi rêu phong, ...biết làm sao khi cuộc đời chỉ là những gì mơ ước, hạnh phúc mơ hồn trong những vòng quay của cuộc sống. Đâu hiện thực? Đâu ảo vọng không cùng..........
Loanh quanh đã đến nơi cần đến nhưng chưa bao giờ tới được cái đích cần đến, chưa bao giờ cảm giác thật sự hiện hữu trong em, cứ mải xây cho mình một niềm tin ước vọng. Cứ mải đắp cho mình một lâu đài cát bên bờ những con sóng âm ỉ. Rồi một ngày biển xô bão tới, những con sóng kia liệu có giữ nổi bão giông hay cuộn lên cuốn trôi đi tất thảy? Rồi một ngày tay trắng lại trắng tay.......Niềm tin ơi hãy cho em một nơi yêu thương để vững tin đợi chờ. 
BCM.