Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Cám ơn những người thân yêu

Cảm ơn ba, cảm ơn má đã sinh ra con. Nếu được có kiếp sau thì con vẫn muốn làm con của ba má.
Lúc này đây con muốn được ở nhà, nhớ nhà đến khủng khiếp, có lẽ thứ quan trọng nhất với con bây giờ và mãi mãi là ba mẹ. Con đã được học tập, có được công việc mà không gặp nhiều khó khăn như bạn bè, con không gọi đó hoàn toàn là may mắn mà nó còn có cả mồ hôi nước mắt của ba mẹ, có cả sự cố gắng của con, có cả sự trông chờ, niềm tin và hi vọng mà ông bà ngoại và nội đặt lên con. May mắn vì con có được 1 gia đình hạnh phúc, có ba mẹ thương những đứa con mình hết lòng.
Một trong những lý do mà con không được như bạn bè là vì con nghĩ đến gia đình mình nhiều hơn, con thích mình sống vì những người thân mình nhiều hơn cho bản thân con. Người ta nói con sẽ là 1 đứa con có hiếu, liệu con có được như thế ko?
Trong chuyện tình cảm để con có đc giọt nước mắt rất khó, nhưng với gia đình, mỗi lần má gọi điện là nước mát ở đâu tự nhiên cứ ứa ra, thế mà ko dám khóc còn sợ bị quê với má nữa, chỉ nói nhỏ nhỏ để rồi sau đó má lại hỏi “ con bệnh ak`” nghe thương má quá trời. Hôm qua ba lại hỏi “ chị Hai được bao nhiu kg rồi” hihi “ chị Hai ốm nhom ak`”. Hôm nay má lại gọi bảo “Sao ko chịu ăn uống dzậy?”
Hôm nay đang làm thì ông anh yêu quý gọi tới dọn nhà giùm, xin về để dọn nhà, mình là con gái mà anh bắt chở 2 bao đồ, lúc đầu không biết ngồi thế nào, loay hoay mãi mới để 2 bao đồ lên được, mà khổ một nỗi mặc cái váy nữa chứ, phải kéo cho nó ngắn hết cỡ mới chạy xe được, may mà không gặp ai quen, gặp thèng nào quen chắc nó cho mình ê sắc luôn quá, vừa mệt vừa buồn ngủ, vượt đèn đỏ lên thấy anh công an mà trong lòng cứ lẩm bẩm “Anh ơi đừng có bắt em, cuối tháng rồi”. Không bị bắt lại buồn ngủ, thay vì chạy lên bến xe miền Đông không chịu chạy, chạy đường xuống Bình Dương, “Chết cha rồi, sao bây trời, chạy ngược chiều đại luôn”. Chắc hôm nay may mắn. Lên cơ quan thuế, chạy vội vào cầu thang tại buổi trưa không ăn cơm nên chân run run ko bò lên nỗi cái tầng 4, vào sau đã bị quê ( quy định chỉ 7 người ) mà mình là người thứ 8 mới đau chứ làm ai cũng nhìn… hehe, mà không sao chị kia con nói “Ôi trời người gì mà ốm thế, sao mà ốm thế em", chỉ biết cười thôi vì lúc đầu tưởng chị nói ai, nhìn qua nhìn lại có mỗi mình mình là mì tôm… hihi…cười cho đỡ quê.”Ốm đẹp mập dễ thương”
Con tệ quá phải không, lúc nào cũng để ba má lo. Ngày đi làm, tối đi học lấy đâu ra nhìu thời gian mà chăm sóc bản thân, ngày nào đi làm vê khỏe thì học bài, mệt thì lăn ra ngủ, mà có mỗi tội sợ thi lại nên cứ phải ôm cuốn tập mà luyện công: “Cần cù bù thông minh” cũng đúng, phải cần cù để không bị dốt nát chứ
Hai hôm nay tâm trạng không được vui cho lắm vì mấy chuyện lặt vặt mà không tiện nói lỡ ai đó đọc được thì nghĩ mình thù dai, mà nghĩ đến thì cứ tức, tức 1 cục luôn chứ, thôi quăng cục tức đi học bài đã, mai phải thi rồi…
Chúc ba má ngủ ngon, mấy e ngủ ngon, giờ chị Hai phải luyện công đây!
Mà trước khi học bài phải điểm 1 chút về vấn đề tình cảm đã chứ, chắc giờ này ko có ai nhớ tới mình đâu hỉ? Hehe

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét